Kỳ lạ thật, Ổi gần 4 tuổi rồi mà vẫn ko biết thơm kêu. Trước đây Ổi dí môi vào má mẹ thơm rồi nói thêm một tiếng: chút. (đúng là ch ut chut sắc chút ấy). Hic ... đấy là thơm kêu. Sau này Ổi nâng cao công nghệ: thơm và tặc lưỡi một cái kêu lên tiếng tuýc ... Có vẻ đồng bộ hơn rồi. Nhưng đâu phải là thơm kêu, ko phải tiếng kêu từ miệng. Mẹ ko chê cười, mẹ không bắt Ổi phải sửa, mẹ chấp nhận đó là thơm kêu, kiểu của riêng Ổi... Nhưng hôm nọ, mẹ nghĩ thầm có thể Ổi làm được rồi, thử dậy Ổi thơm kêu lại giống mẹ lần nữa. Ổi có vẻ rất chim cú, bắt chước mẹ ghé miệng và cố gắng bật một tiếng kêu từ miệng:   .........  poà ...... Haha haha....sorry Ổi nhé, lần này thì mẹ kô thể nhịn cười được nữa.