Ổi lần đầu tiên viết thư, một lá thư gửi bà Etchan.

Một hôm, tạp chí khoa học cho lứa tuổi mẫu giáo mẹ đặt hàng tháng cho Ổi có chủ đề về gạo nếp và món omochi. (gọi là tạp chí khoa học nhưng đó chỉ là dạng sách tranh có vài trang ảnh rất ít chữ, nhưng rất khéo lôi kéo trẻ quan tâm đến muôn mặt đời sống xung quanh một cách đơn giản, nhẹ nhàng). Ổi rất thích thú khi biết phân biệt hạt gạo tẻ và hạt gạo nếp, đến lúc nói chuyện với bà Etchan qua điện thoại Ổi cũng đem khoe. Chẳng hiểu hai bà cháu nói chuyện với nhau thế nào mà bà hứa sẽ gửi cho Ổi một ít gạo nếp. Bà hứa nên bà giữ lời, dù bà biết nhà mình lúc nào chẳng có đầy gạo nếp.

Ổi viết thư để cám ơn bà. Lá thư do Ổi tự tay chọn giấy, chọn mực màu hồng vì bà là con gái. Hí húi viết trong lúc mẹ nấu cơm chiều.

 

 

Mẹ dịch tạm nhé

Bà Etchan ơi, cháu cám ơn bà vì đã mang gạo nếp đến cho cháu. Cháu yêu bà nhiều lắm.

Bà, Shyuko, ông, và em Mikku-chan có khỏe không? Dạo này bà đi chợ thế nào? Dạo này nhà cháu dậy sớm lắm. Bà thì ngủ đến tận 8 giờ. Thì hôm trước bà ngủ đến tận 8 giờ 20 phút đấy còn gì. Cháu không muốn quên bà đâu. Cháu luôn cảm ơn bà vì rất nhiều thứ. Bây giờ cháu cũng vẫn rất yêu bà.

Thôi, tạm biệt bà nhé.

Cháu: Ổi

 

Hihi... Con trai ngoan quá, biết hỏi thăm tất cả mọi người. Mẹ ngạc nhiên lắm đấy.

Hihi...ai mà được nghe Ổi buôn chuyện điện thoại với bà thì còn buồn cười nữa. Đại loại như: bà biết không, nếu ăn nhiều thịt quá thì rắm sẽ càng thối đấy. Em Mít chưa ăn nhiều thịt mà sao thối thế. Haha....

Mai mẹ và Ổi sẽ đi bưu điện để gửi thư nhé. Ổi sẽ hiểu rõ thế nào là tem thư, câu hỏi lúc chiều của con mẹ còn chưa trả lời được vì em Mít khóc. Chắc chắn bà sẽ rất bất ngờ và cảm động.

 

 

 

 

 

 

 

 

 
 
 

.