- Mít ăn hồng

Ăn hết một quả hồng xong lại đòi ăn nữa.

Mít muốn ăn nữa. Mẹ Hằng cắt nữa đi.

Thôi, Mít ăn nhiều quá rồi.

Mít thích ăn nữa cơ. Ăn cho thích.

Hihi...Thế à, ăn thì thích ở đâu?

Chỏ tay vào bụng: Ăn thì thích ở bụng này.

Haha...

 

-----

Bữa trưa, mẹ hỏi Ổi: con thích ăn cơm hay ăn bún?

Ổi chọn: con ăn cơm.

Mẹ quay vào bếp chuẩn bị đong gạo nấu cơm.

Mít thấy anh được hỏi cũng ra đứng đúng chỗ Ổi vừa đứng, kêu mẹ: Mẹ hỏi Mít đi.

Mẹ phì cười: Thế Mít thích ăn cơm hay ăn bún.

Mít suy nghĩ trả lời: Mít chích ăn bún.

Hihi...Yêu chưa?

Anh Ổi thì thầm vào tai mẹ cái gì là Mít cũng ra ghé tai thì thầm thì thầm...

-----

 

 

 

Mít ghét bố rồi, Mít ghét mẹ rồi.

Ghét bố mẹ thì Mít ở với ai?

Mít ở với anh Ội.

----

Có hôm lại: Mít ghét bố mẹ, Mít ghét anh Ổi.

Mít ghét cả bố mẹ cả anh Ổi thì ở với ai?

Nghĩ ngợi vài giây: ở với chú Ngọc.

----

Mẹ : Mít bóc quýt trên bàn thôi, không bóc ra thảm đâu nhé

Mít: tất nhiên.

Mẹ: !!!! (choáng)

-----

Ghê gớm.

Bố mẹ với anh Ổi nói chuyện gì mà nó ko hiểu được nó hét lên: Không nói nữa, bố mẹ không nói nữa.

Nó tự cho là nó hoàn toàn ngang bằng với Ổi. Nó không chịu thua anh cái gì cả. Nó quát anh ầm ầm: Aaannhh Ộ..iii! Giọng cứ san sát...Nó cãi chày cối đến cùng.

- Mít bướng

Mít ko bướng (mặt quạu)

Mít bướng

MÍT ..KHÔNG.. BƯỚNG dằn giọng

Mít bướng

MÍT - KHÔNG - BƯỚNG

Thì Mít đang bướng đấy còn gì.

Mít không bướng.

Anh Ổi thua

Trước giờ đi ngủ Ổi nhớ ra hôm nay chưa ăn kẹo gấu. Mẹ bảo thôi đánh răng rồi không ăn nữa. Ổi: Thế thì mai con được ăn 2 viên, càng thích.

Mít nghe thấy anh bảo ăn 2 viên, vội vàng phản đối: Anh Ổi ăn 2 viên là là là là... nổ bụng bùm một cái đấy.

Ổi lăn ra cười: Có mà ăn 2000 viên thì mới nổ bụng được. Mít dốt quá.

Mít trả miếng ngay: Anh Ổi dốt.

Ổi: Mít dốt thì có.

Mít: Anh Ổi dốt. Mít không dốt.

Ổi: Mít vừa dốt vừa hư, cãi leo lẻo.

Mít: Anh Ổi dốt, anh Ổi hư. Mít không dốt, Mít không hư.

Bù lu bù loa cả tràng: Anh Ổi hư, Mít không dốt. Anh Ổi dốt, Mít không hư...

Haha...

 

 

-----

Vẫn là xiên xẹo

 

Mẹ: Mít ngồi xuống đi không cứ choi choi như thế chọc vào cái dao bây giờ.

Nó ngồi xuống nhưng vẫn muốn cãi bướng, nghĩ vài giây nó lẩm bẩm: chọc vào dao không đau đâu

Mẹ: Không đau hả, để mẹ chọc thử cho xem có đau không nhá.

Mít: ối, ối đau đau, mẹ đừng chọc Mít

---

Hơn hai tuổi rưỡi rồi mà nó chưa thèm thuộc một bài hát nào trọn vẹn, mỗi bài chỉ thuộc đúng hai câu, chữ tác chữ tộ, còn đâu thì...xuyên tạc.

Nó xuyên tạc thế này:

Voi voi voi rựa mặt như màooo. (voi voi voi rửa mặt như mèo)

Thấy cả nhà cười, nó bịa thêm:

Gâu gâu gâu rựa mặt như màooo

chấu chấu chấu chặng được mẹ Ằng ươu... Hị hị hị hị...

 

Bài "bà ơi bà" :

Bà ơi bà cháu ươu bà lắm.

Tóc bà trắng như mây

Cháu yêu bà có bàn tay

 

Thế thôi, còn sai thiếu lung tung nó đã xuyên tạc

Voi voi voi yêu bà

Voi cũng có bàn tay.

Haha...haha...Cả nhà bò lăn ra cười. Nó càng khoái. Bảo nó hát đúng đi, nó cười tít mắt: Mít chích bịa tạc.

Đây là một trong những lần nó hát tử tế nhất, một cách hiếm hoi lắm lắm.

 

--------

Mít sợ cắt tóc, lúc mẹ đang cắt tóc cho anh Ổi Mít ngồi cạnh cứ lèm bèm: Mít chợ đau tai lắm. (sợ cắt vào tai. hihi...). Một lúc sau còn bịa: Tóc Mít ngắn rồi, không pại cắt nứa.

---------

Dạo này rất quan tâm đến chuyện bay lượn:

Mẹ Hằng ơi, Mít muốn bay giống bạn bướm.

Thế à, Mít có bay được không?

Mít không bay được đâu, Mít kong có tờ giấy. (hihi...tưởng cánh làm bằng giấy).

À, Mít không có cánh nên không bay được hả.

Mít cố thử, nhảy lên một cái, như chim cánh cụt: Đấy, Mít đã bảo rồi mà. Mít không bay được đấy.

 

Hihi...

Mít quay quay tay: Trái đất bay bay như thế này.

Tại sao trái đất không có cánh mà bay được?

Mít ngẩn tò te nghĩ ngợi: ừm,...trái đất có gì nhỉ, có gì nhỉ.

--------

Mít biết dùng quá khứ, mọi chuyện đã qua đều là hôm qua hết.

Mít ngủ dậy, vẫn đang ngồi lòng mẹ. Mít dụi vào áo mẹ than thở: hôm qua, Mít ngủ dậy, Mít không thấy mẹ Hằng đâu, Mít khóc nhè.

Chuyện từ lâu rồi thì cũng: Hôm qua, Mít chơi sumo với anh Ội bị ngã gẫy răng.