Thế là chiếc răng sữa đầu tiên của Ổi đã vẫy chào hàm răng mà nó đã gắn bó suốt hơn 5 năm trời, nhưng mà Ổi vẫn không "hoẵng", bởi vì chiếc răng thay thế đã mọc lên từ lâu lắm rồi. Mẹ suốt thời gian vừa rồi băn khoăn mãi về việc xử lý chiếc răng lung lay của Ổi. Bác sĩ thì mỗi người nói một kiểu, người thì bảo phải nhổ ngay, người thì cương quyết là cứ để đó cho tự rụng, không phải nhổ...Rối như canh hẹ, trong khi anh Masaaki gần nhà mình thì tình trạng giống y Ổi mà chỉ vì nhổ sớm quá nên bây giờ phải đi chỉnh răng đến khổ.

Mẹ guyết định để chiếc răng ở trong mọc ra tương đối, và răng bên ngoài lung lay nhiều nhiều thì sẽ nhổ vậy. Cứ vài hôm mẹ lại gióng giả: thôi, hôm nay đưa Ổi đi nhổ nhé, răng mới mọc nhiều rồi đấy. Ổi giống con cá, vài hôm mẹ lại đặt lên thớt...Hihi...Ổi đến giờ vẫn luôn được bác sĩ khen ngợi vì hàm răng đẹp, không có một chiếc răng sâu nào, nên chưa bao giờ biết đau răng và chữa trị răng là gì cả. Mới đầu thì Ổi rất khoái chí về chiếc răng lung lay, nhưng nói đến đi bác sĩ để nhổ thì Ổi bắt đầu sợ: Thôi, mẹ ạ, mình cứ nghe theo lời cái bà bác sĩ mà bảo cứ để kệ nó đi ấy...Hehe

Đến một ngày, bố bảo: thôi, nhổ thôi. Mẹ lại đưa đi bác sĩ, Ổi lại làm cá, thấp tha thấp thỏm...Đến nơi thì đúng ngày nghỉ...Hehe...cá lại bỏ vào xô. Ổi thở phào.

Cái răng của Ổi đến hôm nay thì nó đã lung lay đến mõm mòm mòm ra rồi. Không phải là thằng say rượu mà là xỉn xìn xin ra rồi. Bố tuyên bố: bố sẽ nhổ. Ổi đồng ý,vì với bố dù sao Ổi cũng đã mặc cả được rồi. Rằng: Nếu đau quá thì bố dừng lại nhé. Bố nhớ đấy...

Ổi ngồi lên ghế, bố bắt đầu buộc chỉ vào chân răng. Mẹ cũng run...Nhỡ Ổi đau quá mà chiếc răng vẫn chắc thì sao...Mẹ quay phim, mẹ tưởng tượng Ổi sẽ kêu toáng lên, và bố sẽ kéo mạnh một cái, sẽ được chiếc răng ra giống như câu được một con cá. Dây buộc đi buộc lại mãi làm mẹ càng thấy căng thẳng. Hứ,...ớ,...xong rồi, răng ra từ lúc nào rồi. Một chiếc răng bé tí xíu, đã tiêu hết cả chân răng. Chiếc răng  làm mẹ nhớ đến thằng Ổi bé bỏng lúc 6 tháng bằng Mít bây giờ. Ổi thẫn người vài phút, không ngờ lại nhanh chóng và đơn giản thế, chẳng đau tý nào. Máu chảy một tý tẹo, Ổi đi súc miệng nước muối vài cái là tinh tươm. Suốt buổi tối chốc chốc Ổi lại nói về chiếc răng đã rụng, về cảm giác mới trong mồm...Ổi phấn chấn lạ lùng, có vẻ như Ổi không ngờ mình đã thoát khỏi nỗi sợ hãi phải nhổ răng một cách quá ư nhẹ nhàng như vậy.

 

  

  Sáng hôm sau Ổi tâm sự với bà: Nhổ răng không đau. Không đau bà ạ. Chỉ giật mình một tý thôi. Nhưng cháu muốn trở lại ngày hôm qua trước khi nhổ răng. Híc, Ổi nhớ chiếc răng lung lay. Ổi nhớ cảm giác có chú tý hon say rượu trong miệng. Nhưng Ổi tự an ủi: chiếc răng bên cạnh cũng bắt đầu lung lay rồi...

Còn 19 chiếc răng cần phải thay nữa. Bây giờ thì Ổi không sợ nữa đâu. Ổi đang sẵn sàng chờ đón chúng đây. Thay răng thật là thú vị.

 
 
 
 

.

.