"Ổi ơi, ở lớp có bạn gái nào thích Ổi chưa?". Ổi chả hiểu mẹ định hỏi xóc cái gì đâu, tính số bạn bè toàn đếm mấy bạn nam nghịch như quỉ không thôi. Nên Ổi lúc lắc đầu nghĩ ngợi chẳng biết trả lời sao. Mẹ gợi ý: "Kazumi-chan thì sao?"

Ổi: "Kazumi-chan thì là hồi xưa rồi. Bây giờ là Kirara-chan".

"Thế à? Con thích bạn ấy hay là bạn ấy thích con?"

"Cả hai"

"Thế con thích bạn ấy ở điểm gì?"

"À, ở chỗ bạn ấy cứ nhìn thấy con là vẫy tay cười".

"Hihi...thế thôi à? Thế con thì sao?"

"Con thì đi tìm bạn ấy. Nếu thấy bạn ấy thì con sẽ ngắm bạn ấy chơi".

Haha...

Ổi vừa ăn vừa nghĩ gì đó tiếp.

- "Bố ạ, để người ta sống mãi thì mẹ phải đẻ con đúng không?"

Bố mẹ chưa hiểu, nghĩa là sao.

- "Nghĩa là bố lấy mẹ, mẹ phải đẻ ra con, rồi con lớn lên con phải lấy vợ, vợ con phải đẻ ra con của con...như thế thì số người mới giữ nguyên được, không bị ít đi được".

À, ra vậy, ý Ổi là: con người ta phải lấy vợ/chồng, sinh con đẻ cái thì sự sống mới duy trì được. Hihi...hiểu vấn đề khá tổng quát đấy, chả trách suốt ngày quan tâm đến hàng nghìn năm trước công nguyên.

Ổi nói tiếp: "Thế nên con sẽ lấy bạn Kirara-chan làm vợ, để bạn ấy đẻ con của con".

Giời ạ.

Vẫn suy tư, lại tiếp: "Nhưng nhà bạn Kirara-chan có thể chuyển nhà trong 3-4 năm tới thì sao?"

- "Ừh nhỉ, rất có thể" - Bố mẹ trả lời. Nhà bạn Kirara-chan ở dãy tập thể Bưu điện, những người ở nhà tập thể kiểu này rất dễ bị chuyển công tác 3 năm một lần, sang tỉnh khác, giống như nhà bà Etchan ấy.

- "Thế thì hay là lại chuyển sang bạn Kazumi-chan vậy."

- "Ừh, phải ai ở nhà riêng mới không chuyển" - Bố gợi ý. (Ở nhà riêng là những người đã chắc chắn làm việc ở đâu đó lâu dài mới mua nhà riêng cố định).

- "Thế thì con phải xem nhà Kazumi-chan ở nhà riêng hay tập thể. Nếu Kazumi-chan ở nhà riêng thì lấy Kazumi. Nếu kazumi cũng ở nhà tập thể thì làm sao bây giờ? Có khi phải đi theo bạn ấy mất thôi".

...không thì dân số trái đất giảm mất. Hihi...

 

 

Lấy cái ảnh minh họa này cho hoành tráng. Bạn gái này tên là Sato Lin. Cái ảnh này mẹ chộp được hôm Undokai (ngày hội thể thao), chứ bạn ấy lúc nào cũng nồng nhiệt thế đấy. Mẹ thấy bạn ấy ôm eo Ổi lúc xếp hàng từ hồi 3 tuổi mới học lớp Nensyo cơ. Ổi thì...sợ ...hehe...chả bao giờ trong đầu Ổi, trong các câu chuyện của Ổi tồn tại cái tên bạn này. Mỗi lần bạn ấy nhảy xổ đến ôm Ổi thật chặt, Ổi nhìn mẹ đầy bất lực xen lẫn ngượng ngùng. Haha...

Sato Lin nồng nhiệt, tinh nghịch và nhõng nhẽo.

Kirara thì già dặn, làm gì chơi gì cũng giỏi.

Còn Kazumi nữ tính nhất, lúc nào cũng mủm mỉm cười rất duyên.