8.2009

 

Mít lớn thật rồi. Hôm qua mẹ vô tình tìm thấy một cái ảnh lúc Mít 4 tháng, cả nhà cứ ngắm nghía mãi, trông cứ như đứa khác ý. Mít không tròn xoe nữa đâu, ra dáng thanh niên lắm rồi.

Tốt nghiệp bỉm, thế là các đề mục lớn hoàn thành hết rồi nhỉ.

À, có một phát triển đặc biệt là đã biết đạp xe 3 bánh. Đạp vài ngày là còn leo dốc được luôn. Sang năm có khi đua xe với anh Ổi được rồi.

Chỉ còn khoản nói là vẫn nhìn thấy tiến bộ rõ rệt từng ngày. Nó thích xem hát nhưng không thích hát, híc, chắc tự thấy mình không có năng khiếu...

Bố và Mẹ được nâng cấp thành Bố Tuấn, Mẹ Hằng đích danh không chạy đi đâu được, gần đây còn thêm phần mùi mẫn kinh người: Bố Chuấn cụa Mít ơi. Mằng (mẹ Ằng) cụa Mít ơi, con trai cụa mẹ đây.

Lúc nào cũng gọi tha thiết thế. Mẹ Ằng của Mít ơi..., Mẹ Ằng cụa Mít ơi..., Mít ị xong rồi, mẹ Ằng cụa Mít ơi ơi ơi...

 

-------------

Bố hỏi Mít:

- Bố Tuấn của ai?

Bố Chuấn cụa Mít

- Mít của ai?

Mít cụa mẹ Ằng

- Thế mẹ Hằng của ai?

Mẹ Ằng cụa anh Ội

- Anh Ổi của ai?

Anh Ổi của bố Tuấn

Hehe..., tư duy lo-gic ra phết nhờ.

-----------------

Nhìn thấy cái gì cũng hỏi: Cái này đệ làm gì?

Mít hỏi: Bố Chuấn của Mít ơi, bố đệ làm gì?

- Bố để yêu Mít. Thế Mít để làm gì?

Mít để yêu bố Chuấn mẹ Ằng

- Thế mẹ Hằng để làm gì?

Mẹ Ằng để yêu bố Chuấn

Thế anh Ổi để làm gì?

Lần này thì không biết nhét anh Ổi vào cái khe nào, trả lời: Không biết - nhỏn nhẻn cười trừ, hehe...

 

--------------

Bây giờ không nói đơn giản: "Bố/mẹ bế Mít đi" nữa, mà mời mọc rất khéo:

- Bố có bế Mít không? chích nhắm.

---------

Thấy anh Ổi đi học, Mít cũng bảo: Mít thích muốn đi học lắm.

Bố: thế để mẹ cho Mít đi học nhé

Mít: Mít tự đi học được đấy.

-------------

Hôm nào anh Ổi đi học về Mít cũng sắng sốt hỏi han rất quan tâm: Anh Ội đi ọc chế nào? Hôm nay anh Ội bơi chế nào?...

------------

Mẹ để đĩa thịt ra xa, bảo: không ăn nữa, để sáng mai cho Ổi ăn sáng. (Nhà toàn người béo, mẹ luôn phải chú ý hạn chế lượng đạm). Mít thấy thế nói luôn: "Mẹ cất vào tủ lạnh đi. Bố ăn hết của Ổi bây giờ." Haha...

------------

Thừa và thiếu

Luôn nói thích muốn cùng lúc:

Mít chích muốn phun nước bọt ở trên cây quá. (Tưới cây bằng bình phun).

Nhưng lại thế này: Mít cực kỳ phun nước bọt cây ở trên cao. (Cực kỳ muốn)

Mít cực kỳ ăn jerry

Mít cực kỳ tắm on-chen

Mít cực kỳ đi xe đạp.

Haha...

--------------

 

Cái cột chứa nước ở trên nóc nhà 5 tầng. Mít bảo: tàu vũ trụ đấy, sắp bay lên cao rồi, ú ú ù ù...chợ nắm (sợ lắm). Xong tự an ủi: tắt rồi, koong chợ đâu.

--------------

 

Mẹ hun Mít chùn chụt, thốt lên: Mít ơi, sao Mít xinh thế?

Gật đầu thông cảm với mẹ: Mít chinh nhắm.

Haha...

------------------

- Mít ơi, sao lúc bé xinh thế mà giờ xấu thế?

Mít kông chấu đâu.

- Mít xấu, Mít như con khỉ con.

Mít kông pại là con hị.

- Thế Mít là đứa nào?

Mít là con trai bố Tuấn.

Hihi...

 

- Mít ơi, em bé của mẹ ơi...

Mít không pại là em bé

Mít em lớn của mẹ ơi

Mít không pại là em lớn

Thế Mít là đứa nào?

Mít không pại là đứa nào

Thế thì là gì?

Là Mít (quát to), xong hạ giọng: Dốt quá.

Haha...đáng đời mẹ chưa. Hỏi gì hỏi lắm quá.