Môn tiếng V lớp 2 bắt đầu học tập làm văn. Có một bài điền từ để học cách ví von, so sánh.

Câu mẫu: đôi mắt mèo tròn như...(gợi ý: hai hòn bi)

Ổi điền: Đôi mắt mèo tròn như ... nghĩ xem có cái gì tròn...à, tròn như quả bóng.

Haha...Mẹ dạy: "con phải tìm cái gì trông giống như đôi mắt chứ, tròn nhưng to khoảng bằng đôi mắt chứ mắt gì mà giống quả bóng".

Hai mẹ con cười ngất ngư.

Đến câu:

Đôi tai mèo bé xíu như...

Ổi tìm ngó quanh nhà mãi chẳng thấy cái gì be bé bằng khoảng cái tai mèo, cuối cùng Ổi reo lên: "a, đôi tai mèo bé như cái phím đàn piano..."

Haha...Ổi thử vẽ ra xem con mèo của Ổi thế nào...Mắt bằng quả bóng, tai giống phím đàn piano...Chết mất thôi. Chính Ổi cũng cười đau cả bụng.

 

 

 

Túm lại, chưa yêu cầu cao được. Nghĩ sao viết vậy thôi đã.
Bài văn đầu tiên Ổi thử viết đây. Chủ đề "tả ngôi trường" con thấy khó viết, ok, thế thì viết về trường học, gì cũng được. Nó ra thành thế này:

 

Viết về một con vật nuôi trong nhà, Ổi chọn vật nuôi là con gấu. Mẹ trố mắt. Hóa ra là vật nuôi có thể là gấu thật. Đây này:

 

 

 

Con vật mà em yêu thích: Con kiến, vâng, lại là con kiến.

 

Hihi...kawaii!

Chú D gửi sách sang, mẹ cũng không hiểu Ổi nghiến ngấu thế nào mà cuốn "Bác sĩ Ai-bô-lít" vài hôm đã hết, trong khi mỗi ngày chỉ có mươi phút trước giờ đi ngủ dành cho đọc sách tiếng Việt. Ổi đọc tiếng Việt nhanh như vậy rồi, lại thích đọc sách, kể như tạm đủ công cụ sản xuất nhỉ. Nếu con duy trì được thì không sợ tiếng Việt nghèo nàn đâu...Con còn ngần ấy và nhiều hơn nữa ngôn từ để học, để nhớ đối với tiếng Nhật nữa mà. Dù "tai mèo giống phím đàn piano" thì mẹ cũng vẫn rất tự hào về Ổi. Chút, chút!